Chùm thơ Hoàng Thụy Anh

Hoàng Thụy Anh |

lần gõ vào đêm 

đêm vô ngôn 

không hình

không màu

giấc mơ như cánh hoa bay

cô độc trong lòng đêm


Hồi sinh

Gió mưa gọi nhau rì rầm

Những dòng thác đỏ hờn dỗi kéo về

Tiếng kêu thảng thốt đặc đêm đen

Làng Nủ thoáng chốc vùi trong bùn sình như đứa trẻ say giấc

Đôi mắt người đàn bà ngập phế tích

Đôi mắt người đàn ông chồng chềnh hồng hoang

Ôi cơn rùng mình của chàng lực lưỡng Yagi

Trời ngó xuống có thấu chăng?

Lửa ấm nhen bao đời

Bốn phương tám hướng một màu xanh

Làng Nủ chia nụ cười

Làng Nủ chia ký ức

Di trú ở đâu bằng nơi mình sinh ra

Thiên nhiên bất tận trong veo

Kể cả con gió chướng cũng thật thà

Người làng Nủ hằng tin

Ngọn núi Voi mấy ngàn năm sẽ khâu vá mây trời.

người về bên kia ngọn đồi

lần gõ vào đêm 

đêm vô ngôn 

không hình

không màu

giấc mơ như cánh hoa bay

cô độc trong lòng đêm

ướm bóng 

vừa bóng vách

đêm chẳng còn là kẻ dự phần

đêm đứng ngoài mọi chuyển động 

chỉ đôi môi sáng tạo

nụ hôn Cupid và Psyche

sợi tóc màu gió lá 

nằm khóc bên gối

trang sách vắng mùi hương

đầy lên những khát khao

thời gian trôi như dòng sông

đâu chờ ba nghìn năm mộng mị

đoá ưu đàm thầm lặng

nở bài thơ người về bên kia ngọn đồi.

(Nguồn: Tạp chí Cửa Việt)

Khi thơ đã sang sông...

Phạm Xuân Dũng |

Nhà thơ Võ Văn Luyến, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Quảng Trị vừa cho ra mắt thêm một đứa con tinh thần “Từ độ qua sông”* với gần 120 thi phẩm, hầu hết được sáng tác trong thời gian gần đây, chất chứa những trăn trở, chiêm nghiệm, suy nghiệm và có thể cả linh nghiệm, mở rộng thêm những chiều kích trong tư duy nghệ thuật. Tác phẩm là sự tiếp nối của các tập thơ trước đó như “Mật ngôn của biển” và “10 ngón thu”.

Chùm thơ Ngô Thế Lâm

Ngô Thế Lâm |

Con đường dệt nắng xôn xao

Có bông cúc nhỏ mắc vào mùa thu...

Đêm miên man…

Xuân Lợi |

Hầm chữ A. 

Chật chội âm thanh rập rình bom đạn

Giông bão dập dồn  mưa dầm nắng ải 

Nguệch ngoặc dấu chân chim

Vết rớm tay trần đất cằn đá sỏi.

Mo cơm muối cồn cào ánh mắt trẻ thơ.

Đông Hà, tình yêu của tôi

Bút ký Võ Thế Hùng |

Tôi là một đứa con của Đông Hà sinh ra trong chiến tranh, lớn lên cùng sắn khoai và gian lao, vất vả. Trưởng thành một chút, tôi đã cùng hòa giọng mình vào bản hợp xướng “Đông Hà thành phố tương lai” với muôn nỗi khát khao, ước vọng. Trước những gì tương tự như thế, con người thường lý giải cho mình rằng nó xuất phát từ tình yêu quê nhà.