Lá thư của Tôi & Bạn
Lời ăn năn muộn màng...
Thùy Lâm |
Có những cuộc ly hôn đã dẫn đến mâu thuẫn, thù hận giữa vợ, chồng cũ. Đau lòng hơn, có những mâu thuẫn đã trở thành án mạng, khiến nhiều người sống trong nỗi đau khổ, dằn vặt suốt cuộc đời. Đáng nói, khi người lớn chọn cách giải quyết bằng sự hằn học, ích kỷ, hay xem con cái như “món tài sản” để tranh giành nhau, thì người thiệt thòi nhất chính là những đứa trẻ vô tội trong cuộc chia ly của cha mẹ.
“Ơi con suối La La”
Phan Tân Lâm |
Miền Tây Quảng Trị là xứ sở của những đỉnh núi quanh năm sương mờ giăng phủ, nơi khởi nguồn của hàng nghìn con suối lớn nhỏ ngày đêm miệt mài tìm về với biển… Những con suối muôn đời cứ trôi đi như thời gian không chờ đợi, nhưng kỷ niệm về nó thì vẫn ở lại, vẫn sống mãi trong ký ức những người lính từng một thời “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước…”. Chiến tranh qua đi, những người lính vẫn luôn khắc khoải một ngày tìm về nơi dấu xưa chốn cũ. Và rồi, họ cũng có một ngày trở lại, từ thẳm sâu ký ức ngân lên câu hát: “Ơi con suối La La, nước trong xanh hiền hòa…”.
Cựu chiến binh Thành cổ Quảng Trị không cầm được nước mắt khi xem "Mưa đỏ"
Mai Trang |
Các cựu chiến binh Thành cổ Quảng Trị xúc động sau khi xem “Mưa đỏ” tại buổi công chiếu đầu tiên tại Hà Nội.
Chuyến tàu đêm
Diệu Hương |
Giữa muôn trùng phương tiện hiện đại, tôi vẫn chọn đi tàu lửa. Một hành trình đủ dài để ngẫm ngợi, để ngồi cạnh những người xa lạ, để nhìn đời trôi chầm chậm ngoài ô cửa kính bụi mờ.
Thu sang
Nguyễn Văn Trình |
Đường thôn rơm rạ trải vàng/mà nghe hương đất đồng làng xốn xang /hắt hiu ngọn gió thu sang /thả hồn theo gió mênh mang cuối ngày. (Bài thơ Thu sang của tác giả Nguyễn Văn Trình)
Quảng Trị muôn vẻ
Lương Sáng |
Đồng Hới, trung tâm tỉnh lỵ mới đang phát triển từng ngày, trở thành điểm đến của du khách gần xa...
Chiếc máy may của mẹ
Linh Châu |
Trong những buổi chiều tĩnh lặng, tôi thường chọn một góc bên cửa sổ, dõi mắt theo con đường làng chìm trong màn sương mờ. Khung cảnh ấy khơi gợi trong tôi bao hoài niệm về những năm tháng đã qua, nhất là về tổ ấm bình dị nơi quê nhà, nơi có mẹ tôi vẫn luôn tảo tần, lặng lẽ vun vén và chăm sóc cho cả gia đình. Và ở đó, giữa bao nhiêu vật dụng thân thuộc, tôi vẫn mãi nhớ về chiếc máy may cũ kỹ của mẹ, một món đồ tưởng chừng đã bị thời gian lãng quên.
Nhớ hương vị lê ki ma
Kô Kăn Sương |
Mỗi lần nghe những ca từ “Mùa hoa lê ki ma nở/Ở quê ta miền đất đỏ…” trong bài hát “Biết ơn chị Võ Thị Sáu” do nhạc sĩ Nguyễn Đức Toàn sáng tác, trong tôi lại dâng nỗi nhớ một thời gắn bó với hương vị lê ki ma cùng bạn bè “nằm nôi”. Đó là kỷ niệm đẹp của thời kỳ bao cấp, cuộc sống nói chung của cán bộ, đảng viên và người dân miền núi nơi vùng đất đỏ bazan Khe Sanh còn thiếu thốn về nhiều mặt. Ở thời điểm ấy, lứa tuổi học sinh hồn nhiên, trong sáng của chúng tôi lại được may mắn thưởng thức lê ki ma với nhiều cung bậc cảm xúc khó tả. Không chỉ đơn thuần là hương vị mà lê ki ma còn là bầu trời ký ức...
Khi con trẻ đánh mất giấc mơ của mẹ, cha
Lê Minh |
Không đợi đến khi chủ tọa phiên tòa tuyên án, những giọt nước mắt đã liên tục rơi trên khuôn mặt người thân của bị cáo. Cả 7 bị cáo đều có cha mẹ tham gia phiên tòa. Họ đến đây mang theo nỗi xót xa và giấc mơ không trọn vẹn về những đứa con được kỳ vọng là “của để dành” cho tuổi già của mình. Vậy nhưng, bản án được tuyên gần như dần đóng lại giấc mơ đẹp mà những người làm cha, làm mẹ này luôn hướng đến…
Một thời đạn bom, một thời hòa bình
Tố Linh |
Những bước chân, những con đường ta đi hôm nay không phải ngẫu nhiên mà yên bình. Hòa bình của Tổ quốc hôm nay không tự nhiên có mà phải đánh đổi bằng xương máu của các thế hệ cha ông. Thời đạn bom đã qua, nhưng những cựu thanh niên xung phong (TNXP) Đại đội 759 vẫn nhớ về đồng đội, nhớ về những liệt sĩ đã ngã xuống bằng cả sự ám ảnh và day dứt của người trong cuộc. Nhắc lại lịch sử để thấy rằng, dòng chảy ký ức không bao giờ vơi cạn trong trái tim của những người đã từng sống, chiến đấu trong “một thời đạn bom, một thời hòa bình”.
Những nỗi đau ở lại
Mai Nhân |
“Thưa ba, con mới đi học về!”, giọng nói lanh lảnh của cô bé 7 tuổi với khuôn mặt còn vương vấn niềm vui sau một buổi học sôi nổi đã xóa tan không khí trầm lắng. Bé Lê Hải Thanh Tâm, con gái của thượng úy, liệt sĩ Lê Hải Đức (phường Đồng Thuận) khoanh tay chào bức ảnh của ba treo trang trọng trên bức tường cao như một thói quen nền nếp đã hình thành tự bao giờ. Đón cháu nội đi học về, đôi mắt mẹ Phan Thị Hanh loang loáng nước. Với những liệt sĩ thời bình, mọi ký ức về các anh đối với người ở lại, nhất là với người mẹ mang nặng đẻ đau sẽ chẳng bao giờ phôi pha...
Giữ lửa tri ân ở Chiến khu Ba Lòng
Thanh Trúc |
Hàng năm, người dân thôn Xuân Lâm, xã Ba Lòng, tỉnh Quảng Trị tổ chức ba lễ cúng lớn: cúng thần hoàng làng (ngày 16/6 âm lịch), cúng cuối năm cũ và đầu năm mới. Đặc biệt, cùng với các nghi lễ tại trung tâm làng, bà con còn chuẩn bị mâm cỗ tươm tất, chu đáo làm lễ riêng tại nghĩa trang liệt sĩ (NTLS) xã để “mời” các anh hùng liệt sĩ về chứng giám. Đối với người dân Xuân Lâm, NTLS xã - nơi yên nghỉ của 116 người con từ khắp mọi miền đất nước - mang ý nghĩa thiêng liêng đặc biệt. Bởi lẽ, chính họ đã tự nguyện góp sức tìm kiếm, cất bốc nhiều hài cốt liệt sĩ từ rừng sâu, núi thẳm về an táng tại nơi này.
Hoa đăng - lời tri ân bên dòng Thạch Hãn
Quang Hải |
Cứ mỗi lần trở lại chiến trường xưa, ông Lê Bá Dương lặng lẽ mua hoa thả xuống dòng Thạch Hãn để tưởng nhớ những đồng đội cùng chung chiến hào. Từ nghĩa cử cao đẹp này, chính quyền và Nhân dân Quảng Trị đã phát triển thành một lễ tri ân, tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ ý nghĩa ở địa phương - lễ hội thả hoa đăng trên sông Thạch Hãn.
Ngồi đây ngó phố Khe Sanh
Yên Mã Sơn |
Trên một con dốc nào đó ở Khe Sanh, giữa tiếng thông reo và làn sương mờ giăng lối, mình chợt ngỡ như đang lạc bước ở Đà Lạt. Có một Đà Lạt rất gần với biển, dịu dàng và trong trẻo theo một cách rất riêng.
Những con đường xuôi ngược
Trần Tuyền |
Thành phố Đông Hà cuối ngày luôn khoác lên mình tấm áo của sự hối hả. Những dòng xe cộ miệt mài trôi, mang theo bao phận đời lướt qua nhau. Cúc, mười bảy tuổi, lẫn vào dòng người ấy với chiếc xe máy cũ kỹ và thùng hàng phía sau, như một chấm nhỏ bền bỉ giữa bức tranh đô thị rộng lớn. Gió lùa qua mái tóc búi vội, mang theo chút lạnh se sắt của đêm, nhưng Cúc không thấy. Trong tâm trí cô lúc này, chỉ có những con số, những cuốc xe và đích đến của một ngày mệt nhoài.
Khi “đồng tiền đi trước” không còn “khôn”
Thùy Lâm |
Câu chuyện lừa đảo, chiếm đoạt tài sản bằng hình thức “chạy việc” là thủ đoạn không mới nhưng lợi dụng sự thiếu hiểu biết và nhu cầu lớn về việc làm cùng sự nhẹ dạ, cả tin nên nhiều người dân vẫn “sập bẫy”. Đáng nói, các đối tượng lừa đảo đều là người trưởng thành, có đủ khả năng nhận thức được hành vi của bản thân nhưng do tham lam, muốn nhanh chóng có tiền tiêu xài nên vẫn cố tình thực hiện hành vi bất chính.
Mót đồng, những mùa thơ ấu còn sót lại
Nhật Phạm |
Không biết từ bao giờ, hai chữ “mót đồng” lại neo đậu trong tôi như một phần của tuổi thơ, một mảng ký ức không thể gọi tên, mà chỉ có thể chạm đến bằng cảm xúc thật thà nhất. Ấy là cái thời nhà còn nghèo, đồng ruộng còn rộng, người ta sống với đất đai không chỉ bằng sức mà bằng tấm lòng biết tiếc những hạt thóc, củ khoai còn sót lại sau mỗi vụ thu hoạch.
Đôi dép cao su của nội
Linh Châu |
Nhà tôi có một chiếc tủ gỗ cũ trong gian nhà giữa đã bạc màu theo năm tháng. Mỗi lần tôi về quê, thể nào cũng thấy nội lúi húi lau bụi chiếc tủ. Có lần, tò mò, tôi hỏi nội:
Cao tốc Vạn Ninh - Cam Lộ đang thi công, nhiều phương tiện vẫn tự ý lưu thông
Huy Nam |
Những ngày này, trên tuyến cao tốc Vạn Ninh - Cam Lộ, mặc dù công nhân, kỹ sư và máy móc đang tất bật thi công các hạng mục nhưng xe tải nặng, xe khách, xe con và xe máy vẫn tự ý lưu thông với tốc độ cao. Thực tế này dẫn đến nguy cơ tai nạn giao thông có thể xảy ra bất cứ lúc nào.