Lá thư của Tôi & Bạn
Người cha tiết kiệm
Diệu Ái |
Mợ gọi điện, hỏi thằng Lỳ có gọi tôi không, nó lại đi đâu hôm qua giờ mà không thèm báo cho cậu mợ. Lý do thì muôn thuở đó, cãi nhau với cha hắn. Cậu bây chửi hắn con nhà lính, tính nhà quan rồi là làm một tiêu mười, sau ni vợ con cạp đất mà ăn. Nó gân cổ cãi lại, ba tiết kiệm cả đời thì mẹ con con cũng có sướng sung chi mô. Thế là cậu bây tát nó.
Bi kịch từ lối sống “nghèo sang chảnh”
Thùy Lâm |
Xuất phát từ một cô gái nông thôn, nhưng M. lại xây dựng lối sống “phông bạt” trên mạng xã hội. Cô đóng vai một tiểu thư sang chảnh, dùng đồ hiệu, đi xe đắt tiền... để lừa đảo. Cuối cùng, những cuộc chơi không bờ bến đã đẩy M. vào con đường phạm tội. Câu chuyện cuộc đời cô còn là bài học cảnh tỉnh cho không ít những cô gái đang buông thả mình trước những cám dỗ, những cuộc chơi không tương lai với lối sống mang tên “nghèo sang chảnh”!
Gửi chút hương thu trong nắng mới đang về
Nguyễn Văn Trình |
Tôi đang cầm trên tay tập thơ: “Hương thạch thảo” của Hoàng Phương Bắc. Tập thơ khá dày dặn với khoảng trên 100 bài thơ, gói trọn cả hồn thơ đầy nữ tính của chị. Tôi thật sự bồi hồi, xúc động khi bắt gặp một hồn thơ dịu dàng, nồng ấm và đầy ắp những ký ức, hoài niệm về những gì đã qua, về những gì đã từng trải trong cuộc sống, trong công tác của chị. Tôi cũng được biết Hoàng Phương Bắc làm thơ khá sớm, nhưng thi thoảng chị mới gửi thơ đăng trên một số báo và tạp chí. Bởi theo tâm nguyện của chị, làm thơ chỉ để cho riêng mình, cho những người thân yêu ruột thịt, cho quê hương và bạn bè thân thuộc… nhằm tấu lên những khúc nhạc tâm hồn đầy rung cảm của bản thân. Nói như Voltaire: “Thơ là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm”...
Cần có một tấm lòng
Hà Vy |
Suốt một đời viên chức tất bật, hiếm khi chị được thảnh thơi, dậy sớm, pha tách cà phê rồi ngắm khu phố nhỏ của mình đang ngái ngủ. Nhiều cánh cửa vẫn im lìm khép, tựa như chưa muốn đón không khí ồn ào, náo nhiệt của một ngày mới.
Để người trồng hoa Tết vơi bớt nỗi lo
Mai Nhân |
Hầu như năm nào, mỗi khi vụ hoa Tết bắt đầu, nỗi lo về thời tiết cũng luôn canh cánh trong lòng người dân các vựa hoa lớn Quảng Trị. Năm nay, nỗi lo lắng, thấp thỏm càng thêm chồng chất hơn bởi thời tiết cực đoan đang ngày càng khó dự báo. Bên cạnh đó là những trăn trở như: Thiếu vốn, nhân lực sản xuất; giá giống hoa tăng cao, thị trường tiêu thụ nhỏ hẹp… Dẫu vậy, đến thời điểm hiện nay, nhiều hộ dân ở các làng hoa An Lạc (phường Đông Hà), Lý Trạch (xã Nam Trạch)… đã bắt đầu làm đất, xuống giống với kỳ vọng một vụ hoa Tết trọn vẹn hơn.
Cần có một tấm lòng
Hà Vy |
Suốt một đời viên chức tất bật, hiếm khi chị được thảnh thơi, dậy sớm, pha tách cà phê rồi ngắm khu phố nhỏ của mình đang ngái ngủ. Nhiều cánh cửa vẫn im lìm khép, tựa như chưa muốn đón không khí ồn ào, náo nhiệt của một ngày mới.
Người thơ đi đến tận cùng giản dị
H.T.A |
Tôi đọc khá nhiều thơ của Ngô Đức Hành. Trước khi được in thành tập, hầu hết các bài thơ đã được anh chia sẻ trên facebook. Điều thú vị là mỗi ngày anh đăng rất nhiều “tút”, có thơ, bài báo, tản văn và cả những câu chuyện thời sự nóng hổi. Anh từng nói, đi đâu cũng cầm điện thoại để gõ, ý vừa lóe lên là phải giữ lại. Cách viết ấy nghe qua tưởng ngẫu hứng nhưng thực ra chứa sự kiên trì, cứ viết, rồi mài dũa, chữ nghĩa dần tinh lọc. Hành trình sáng tác của anh vì thế đong đầy nhịp thở thường ngày. Lao động chữ nghĩa đã giúp anh khẳng định giọng điệu riêng, dung dị mà đằm sâu từ tập thơ Ví giặm quê mình (năm 2015). Và cũng từ giọng điệu ấy, anh đã góp một sắc màu riêng cho diện mạo thi ca hôm nay.
Mùa lụt quê tôi
Viết Linh |
Cứ sau rằm tháng 8 âm lịch hằng năm, tôi về thăm quê ngoại. Đón tôi là những cơn mưa trắng trời đến nao lòng. Mùa lụt lại về trên quê tôi, miền quê chiêm trũng Lệ Thủy.
Quảng Trị phê duyệt tạm thời vị trí việc làm tại cấp xã
HƯƠNG GIANG |
Ngày 15/10, Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Trị cho biết, vừa ban hành quyết định phê duyệt tạm thời vị trí việc làm tại cấp xã trên địa bàn tỉnh. Quyết định này là cơ sở để xác định biên chế cụ thể cho từng loại xã, góp phần tháo gỡ những khó khăn trong quá trình thực thi nhiệm vụ ở cấp xã hiện nay.
Khi đàn bà mê... cờ bạc
Thùy Lâm |
Dù biết ham mê cờ bạc là đi vào ngõ cụt, nhưng những người đàn bà ấy vẫn lao vào như con thiêu thân. Hậu quả không những “tan cửa, nát nhà” mà còn vi phạm pháp luật dẫn đến tù tội
Mùa thu qua cánh đồng làng
Hoàng Công Danh |
Sau 3 năm đi học xa quê, trở về làng trong đêm muộn, trời tối đen, thú thực tôi không thể nhìn rõ con đường vào làng, thế nhưng một cái gì đó từ tâm tưởng vọng lên đã giúp tôi nhận ra nơi chôn nhau cắt rốn của mình đây rồi.
Cánh diều và khoảng trời tuổi thơ
Trần Tuyền |
Tôi sinh ra ở một làng quê bãi ngang, nơi cát trắng trải dài miên man, biển xanh ôm lấy bờ làng và những hàng phi lao rì rào suốt bốn mùa gió. Ở đó, mùa hè đến sớm hơn, nắng vàng rót xuống như mật, gió mang theo vị mặn của muối biển len vào từng chái bếp. Tuổi thơ tôi lớn lên trong những ngày cơ cực, thiếu thốn đủ bề, nhưng cũng vì thế mà niềm vui luôn được tự tay vun đắp, từ những thứ tưởng chừng bỏ đi.
Mùa bão
Linh Châu |
Tôi sinh ra ở miền Trung, nơi gió Lào bỏng rát mỗi mùa hè, mưa dầm lạnh thấu da trong mùa đông và bão tố thường xuyên trút xuống khiến đất trời nghiêng ngả. Có khi bão chỉ thoáng qua, như một lời cảnh tỉnh, nhưng cũng có khi dữ dội, để lại những vết hằn sâu trong ký ức mỗi người . Đối diện với thiên tai, người dân quê tôi như những thân cây dẻo dai, cúi mình trước gió mà không bao giờ gãy.
Đến với bài thơ hay: Lồng đèn
Nguyễn Ngọc Phú |
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng vốn là thầy giáo dạy Khoa sư phạm mầm non (Huế) nên rất am hiểu tâm lý trẻ thơ. Bài thơ “Lồng đèn” là một trong số hàng trăm bài thơ ông viết cho thiếu nhi, được các em yêu thích bởi nét sinh động hồn nhiên và đặc biệt là nhịp điệu, hình ảnh tưng bừng trong đêm rằm trung thu.
Ghi ở Tân Minh
Quang Hải |
An chở tôi đi khắp làng, qua những cánh đồng vào cuối vụ gặt thơm mùi rơm rạ để giới thiệu về sự đổi thay của Tân Minh. Trong mỗi câu chuyện, An luôn hiện rõ niềm tự hào về mảnh đất, con người quê hương. Ở đó, sự chịu thương chịu khó, khát vọng vươn lên xây dựng quê hương của mỗi một người dân đã đưa Tân Minh từ “ốc đảo” nay trở thành vùng quê no ấm, yên bình.
Giấc mơ đê làng
Mai Thị Trúc |
Đang loay hoay với lũ sâu bám đám cải thìa trên sân thượng, không biết nên khều lũ múp míp kia ra bằng cách nào thì nhóc con chạy lại: “Mẹ, mẹ có biết con đê làng là gì không ạ?”. Lục lại ký ức, tôi bắt đầu kể cho con những gì mà con đê làng từng in dấu suốt năm tháng tuổi thơ của mình.
Mùa phố nồng nàn
Trương Thu Hiền |
Đêm tản bộ trên phố, bước chân bất chợt chùng chình. Thảng thốt giữa đám đông đâu đây thơm mùi quen. Hẫng một nhịp, nhìn quanh quất tìm dáng hình mong manh cũ. Người ta gặp lại hoa sữa cũng trong tâm trạng ấy. Như có. Như không. Như gần. Như xa. Như được. Như mất. Mà mê đắm! Mà nuối tiếc! Ngước tìm trong vòm cây, ở đâu ra hương mùa ấy? Dưới ánh đèn ngời lên sắc trắng những chùm hoa be bé tinh khôi. Đó là khi trời đất xao xuyến vào thu, hoa sữa bắt đầu nở.
Trên những tầng trời
Anh Đức |
Có những tầng trời có thể nhìn thấy bằng đôi mắt của ký ức, nơi những cánh diều giấy tuổi thơ lơ lửng trong sắc xanh thăm thẳm của một thời không bao giờ trở lại. Là những buổi chiều hè, tôi và lũ bạn chân đất chạy rầm rập trên con đường đất đầu làng, tay giơ cao diều giấy mà ba vót từng khung tre, mẹ dán từng mảnh báo cũ. Ba bảo với tôi “Con hãy lấy bút ghi ước mơ của mình, dùng keo dán lên diều giấy, nó sẽ chắp cánh cho ước mơ của con bay đi thật xa”. Những ước mơ vụng dại, hồn nhiên. Tôi mong mình sẽ làm phi công để được bay đi muôn nơi của Tổ quốc, mơ làm họa sĩ để vẽ nên bầu trời mơ ước, có những đám mây lững thững bồng bềnh trôi dưới ánh nắng chan hòa, có ngôi nhà hạnh phúc cùng ba mẹ. Mỗi lần diều giấy bay lên, lòng tôi cũng bay theo gió nhè nhẹ, mong manh như một khát vọng chưa gọi thành tên, mang theo cả lời ước nguyện vụng về của đám trẻ nhỏ nhà quê ngày ấy.
Nước mắt người mẹ trẻ
Lê Minh |
Đứa bé hơn 1 tuổi do một phụ nữ bồng trên tay, bên ngoài cửa sổ phòng xét xử, liên tục khóc đòi mẹ. Bên trong phòng xét xử, khi Hội đồng xét xử tuyên án, bị cáo mới bật khóc, nghẹn ngào thốt lên: “Mẹ thương con lắm con ơi!”… Đó là tiếng khóc muộn màng của bị cáo Nguyễn Thị Thùy L. (30 tuổi), ở phường Nam Đông Hà, người nhiều lần có hành vi mua bán trái phép chất ma túy.
Nỗ lực cải cách hành chính, đưa dịch vụ công đến gần dân
Thanh Trúc |
Sau gần 3 tháng đi vào hoạt động theo mô hình chính quyền địa phương 2 cấp, các Trung tâm Phục vụ hành chính công (PVHCC) từ tỉnh đến cơ sở đã vận hành ổn định, cơ bản thông suốt. Nhiều đơn vị đã có những cách làm hay, sáng tạo nhằm nỗ lực cải cách hành chính (CCHC), đưa dịch vụ công đến gần với người dân.